Đại ngư hải đường review - big fish & begonia (2016)

Có vẻ nhiều người đang chặn quảng cáo
Việc này là bình thường, chúng tôi cũng hay có tác dụng vậy
Thế tuy nhiên hiện truyền bá là nguồn ngân sách đầu tư ít ỏi độc nhất vô nhị của công ty chúng tôi để gia hạn và trở nên tân tiến site


Nếu được ao ước bạn quăng quật chặn quảng cáo nhằm giúp công ty chúng tôi tồn tại
Đằng làm sao thì ko có quảng cáo chúng ta vẫn đề nghị nhìn thấy với đọc phần đông dòng này :v


*

“Biển Bắc có con cá hotline là cá Côn, bản thân dài lần chần mấy nghìn dặm. Nó biến thành con chim hotline là chim Bằng, lưng rộng lần khần mấy ngàn dặm, lúc tung cánh bay thì cánh nó như đám mây trên trời. Biển lớn (Bắc) đụng thì nó dời về hải dương Nam, đại dương Nam là Ao trời.” – phái nam Hoa gớm (Trang Tử).

Bạn đang xem: Đại ngư hải đường review

giành riêng cho kẻ ngạo nghễ với trần gian nhưng nguyện do một người mà biến thành gió mưa.

Giữa biển cả khơi thăm thẳm, giờ đồng hồ của cá béo quẩn quanh, cá tung mình bay giữa cơn mưa, cá là vong hồn trong sạch. Xuân chưa từng làm không nên điều gì, chỉ là nhiều khi cái vắt chấp lương thiện của cô ý ấy lại kéo bạn khác vào bi thương. Như Thu chẳng hạn, Thu có thể ngoảnh mặt làm ngơ, Thu có thể vứt Côn đi hẳn. Nhưng lại Thu biết, sinh mệnh của Xuân với Côn lâu dài là nối liền, vậy là cậu lựa chọn nối bản thân vào đoạn dây sinh mệnh đó, kéo dãn mối nhân duyên của Xuân với Côn.

Đời này có bao tình nhân mà mang lại đi toàn bộ được như thế?

“Tôi nguyện biến thành gió mưa, ngơi nghỉ nhân gian, bầu bạn cùng em.”

dòng ước mong mỏi của Thu dễ dàng chỉ thế, chỉ việc bầu các bạn với Xuân, chẳng cần có cô ấy bên mình. Tôi thích loại ngông cuồng của Thu, sống động đến vậy, tôi thích hợp nhất thú vui của cậu, lúc quay đi, vấn đáp với Linh Bà rằng:

“Nếu sống mà không có gì háo hức thì sinh sống có chân thành và ý nghĩa gì?”

chắc rằng vì câu nói đó mà Linh Bà bắt đầu chọn cậu nhằm trở thành người kế nhiệm, bởi vì hẳn bà nhận ra, trái tim của Thu mới là thanh khiết nhất. Khi tín đồ ta vẫn sống vượt lâu, trái tim đã chai sạn đi rồi, người thương thế thái cũng nếm trải đủ nhiều, vì chưng vậy, đối với Linh Bà, một kẻ liều lĩnh như Thu, hóa ra lại là người trong trắng nhất, mẫn cảm nhất với đáng yêu mến nhất.

Duyên vốn là từ cội Hán có nghĩa là nguyên nhân; duyên do, căn nguyên phát ra đời sự việc. Trong khiếp Phật cũng nhắc đến: Kiếp trước ngoái đầu nhìn nhau 500 lần mới đổi được lần gặp gỡ gỡ nhau sống kiếp này.

có phải chính vì thế mà lại ở nhì nhân gian bóc tách biệt, Xuân cùng cậu nhỏ nhắn ngư dân mới gặp gỡ gỡ nhau?

Y10f
Fqgg
GD386f2TVr
XXG-Lnw4H_tvw3jh
Qd
M2_98j
G8Ry
H77f
Oqs
NJ8ca1BTi
Ln
Kp
QFJB_t8Nbh
QPBIATy
Qg&_nc_ht=scontent-hkg3-1.xx&oh=6a97f950c1095c44c5bac63935c746e0&oe=5E9131CD" alt="*">
Cái duyên của họ xinh tươi và thuần khiết biết bao, thế nhưng từ khi Xuân nguyện đổi mang linh hồn cậu bé bằng một nửa tuổi lâu của mình, rước linh hồn cậu về lén lút nuôi dưỡng, cùng Thu đặt mang đến cậu nhỏ bé là Côn, hiển nhiên đông đảo chuyện hệt như là rước ân báo ân, vậy mà để cho trời đất hòn đảo điên, thế gian tan nát.

gồm gì đâu một tấm lòng thiện lương? gồm gì đâu một vong hồn trong sạch? gồm gì đâu một trái tim cuồng si?

Côn vị Xuân mà chết đi. Xuân vày Côn cơ mà đổi đi một nửa tuổi thọ. Thu bởi vì Xuân thay đổi cả mạng mình. Loại vòng quẩn này bởi vì đâu nhưng có? Là ai nợ ai?

Có hợp lí kiếp trước Thu vẫn nợ Xuân các lắm, cần kiếp này cậu mới cần trả nhiều đến vậy? Xuân là nợ của Thu, trả bởi mấy cũng ko đủ, tất cả khi Thu còn phải hơn cả Linh Bà, sống tận hơn 800 năm vẫn chưa trả được không còn nợ kia thôi.

Còn hai kẻ kia gồm phải vẫn ngoái đầu chú ý nhau đang hơn 500 lần mới đã có được một mọt duyên mang lại trời tàn khu đất tạ như vậy?

Thu đã từng có lần nghĩ, giá bán mà tất cả thứ nước gì đó, uống vào đang quên đi không còn thảy nhức buồn, mặc dù vậy khi nhìn mang đến canh dạn dĩ Bà trước mặt, cậu lại lựa chọn uống rượu. Rõ ràng, Thu không thích quên, cho dù đau bí quyết mấy, vẫn chọn lưu giữ, cậu không bao giờ quên Xuân, lại càng ko rời vứt cô.

"Sợ vuột mất cậu, hại cậu bất chấp tớ

Càng hại cậu vĩnh cửu chôn chân tại khu vực này

Từng giọt nước mắt số đông trông về cậu nhưng mà rơi xuống

Trôi ngược về phía khung trời xanh thẳm”– (Đại Ngư – Châu Thâm)

Xuân biết chuyện bản thân nuôi đại ngư là nghịch thiên phạm thượng, mà lại cô vẫn bất chấp để nuôi chú cá đó. Thu thừa biết việc bao trùm cho Xuân rồi cũng sẽ gánh đem tai ương, mà lại sau vớ cả, Thu vẫn chọn bao che cho Xuân.

Cá Côn ấy một ngày bự lên, cả Hoàng Hà, ngôi trường Giang cũng không đựng nổi, mang theo hi vọng của Xuân, mang theo tình yêu xé lòng của Thu, bay về hải dương lớn. Hoàn toàn có thể Côn sẽ không còn nhớ ra Xuân và Thu, cố nhưng, chúng ta vẫn chọn lọc chở đậy cho Côn.

Mỗi con fan chúng ta, vốn dĩ cũng là 1 con cá nhỏ giữa biển cả mênh mông. Đối với cuộc đời này, vốn dĩ bao gồm chuyện biết trước là không có kết quả, cơ mà rồi tương tự như thiêu thân liều mạng xả thân vào. Y như cái cách mà ông của Xuân sẽ nói:

"Ông biết cháu đang làm cho một vấn đề vô cùng nguy hiểm, mọi người phản đối cháu, chỉ cần trái tim cháu lương thiện thì đúng - không nên chỉ là bài toán của bạn khác."

Nhưng để có được hộp động cơ liều lĩnh như Thu, cụ thể là biết mất quá nhiều hơn được mà lại vẫn chọn tiến tới quả là hiếm có.

Vốn là đến đi cơ mà đâu bắt buộc hồi đáp!

Đó không chỉ có là một chữ yêu, trong mọt giao cảm của Xuân cùng Thu, gồm cả tình bạn, bao gồm cả hồi ức, gồm cả những thứ hơn cả một chữ yêu, vô cùng nhiều để Thu lựa chọn dùng cả sinh mệnh của của bản thân đổi cho cô gái ấy một đời bình an.

V-n
KVDh62d
Iv4x
Ldi
Vm
Dhlk
H2T4TTfxt
H2f6Nrl65kgb
Du
AEUKe05T82ICZ72C31ZSQy58srmnx
HHSPUh
YWrm&_nc_ht=scontent-hkg3-1.xx&oh=fe1854d1a27d1665b02bd141df4c8759&oe=5E912041" alt="*">

Tôi nghĩ về rằng, mặc dầu cậu không thể biến thành gió mưa ở thế gian cùng Xuân, nhưng trong những năm mon tàn tận, rồi một ngày, cậu đang đón vào tay nhị chú cá nhỏ, một là Xuân, một là Côn, khi sang một đại dương bao la, đi hết một kiếp tín đồ lại quay trở lại với hải dương khơi thăm thẳm kia, biến hóa những chú cá bé nhỏ ngủ lặng trong tinh ước bé nhỏ tuổi ở Thông Thiên Các.

Đại dương sâu rộng đến là vậy, đến cuối cùng, sẽ có dịp gặp mặt lại nhau, vày kiếp này, Thu đã và đang quay đầu quan sát cô mang lại hơn 500 lần rồi...

Vào thời gian Đại Ngư Hải Đường (大鱼海棠) reviews (2016), có tương đối nhiều người cho rằng bộ phim truyền hình này ngang ngửa trình độ Ghibli. Đó là lí vày để tôi… ngó lơ nó. Suốt những năm tôi “hong bé ơi” cùng với Đại Ngư Hải Đường, một trong những phần vì tôi là fan hâm mộ Ghibli, một trong những phần vì tôi ghét phần nhiều phép so sánh.

Nhưng hôm nay tôi lại sở hữu nó mang đến quán beer, đủ giúp xem đã tất cả một “biến cố” nào đấy đã xảy ra. Song, con bạn rồi sẽ lãng quên. Tôi đành viết ra, gửi tại chỗ này và hy vọng mình sẽ không bao giờ quên lãng.

*

Năm 2019, vào một trong những ngày lướt youtube, tôi tình cờ nhấn vào bài Cá to (大鱼) – OST của Đại Ngư Hải Đường. 

“大鱼的翅膀已经太辽阔

Đôi cánh đại ngư đã quá lớn lớn

我松开时间的绳索

Tôi buông khẽ tua dây trói buộc thời gian

怕你飞远去怕你离我而去

Sợ tín đồ bay mang lại chốn xa xôi, sợ bạn rời bỏ tôi đi mất

更怕你永远停留在这里

Càng sợ tín đồ mãi mãi tạm dừng nơi này.”

Hồi đó, tôi đang vướng vào cảnh ngộ “anh A yêu thương chị B, chị B yêu anh C, anh C lại yêu chị D”, còn chị D gồm yêu anh E nào đó hay không thì bao gồm trời mới biết. Tuy nhiên nói chung, shop chúng tôi đã có một câu chuyện tình, với tối thiểu ba người đối kháng phương. Vì vậy, tôi thuận tiện có thiện cảm với Đại Ngư Hải Đường. Nhưng ở thời điểm hiện nay tại, có lẽ tôi sẽ đủ khách hàng quan hơn để đánh giá bộ phim truyền hình mà vào đó, ưu cùng nhược điểm tuy vậy hành với nhau.

Từ ý tưởng phát minh về nhỏ cá Côn với giấc mơ của đạo diễn Lương Toàn, những nhà cung cấp phim đã chế tác ra tình tiết Đại Ngư Hải Đường. Bộ phim mở đầu bởi dòng hồi ức của Xuân, cô bé đến từ trái đất nằm sâu mặt dưới đại dương. Xuân và những người ở vùng đất kì lạ này chưa hẳn thần cũng chẳng đề nghị quỷ, họ chỉ là phần lớn “người khác”. Mỗi người dân tại khu vực này hầu hết sở hữu pháp thuật bao gồm thể quản lý linh hồn và điều khiển đất trời. Khi chết đi, chúng ta sẽ liên tục tồn tại dưới hình hài khác như chim phượng, cây hải đường… tùy vào tâm thức của mình.

Lễ trưởng thành và cứng cáp của họ khôn xiết đặc biệt. Vào trong ngày đại lễ ấy, tín đồ ta dùng pháp lực nhằm mở Hải thiên chi môn (cánh cửa ngõ trời biển), những người đủ 16 tuổi vẫn hóa thân thành hầu hết chú cá heo đỏ cất cánh lên bầu trời và bơi vào biển lớn cả của nhân gian. Họ đang thực hiện chuyến đi đến trái đất của bé người, tận mắt chứng kiến những quy phương pháp mình vận hành.

Xuân đã từng có lần thuộc về vùng đất ấy, trước khi gặp phải “tình kiếp” khiến cô mãi sau chìm vào bể khổ. Xuân bây giờ đã là bà lão hơn trăm tuổi, tuy vậy kí ức vẫn ùa về như các cơn sóng biển, giống như thuở ban đầu.

Duyên đưa lối, nợ dẫn đường

Năm kia Xuân tròn 16 tuổi. Lần trước tiên được ngắm nhìn cảnh sắc chốn nhân gian, Xuân nhanh chóng bị thú vị bởi nơi đây thừa đỗi đẹp đẽ – khác xa cùng với những đau khổ mà các vị trưởng bối sẽ kể.

Suốt thời gian ở trái đất loài người, Xuân đem lòng cảm mến quý ông trai không cha mẹ sống ven bờ biển, mưu sinh bằng nghề chài lưới. Mỗi năm cứ vào mọi ngày này, nam nhi trai và cô em gái nhỏ dại luôn háo hức hóng đợi lũ cá heo đỏ xuất hiện. Nhìn thấy chúng, hai đồng đội chèo thuyền ra giữa dòng nước để cùng ca hát, vui chơi và mang đến chúng nạp năng lượng như thể đa số người bạn thân thiết vẫn lâu không gặp. Tuy rước lòng mếm mộ chàng trai nhưng vị ghi lưu giữ lời người mẹ dặn trước cơ hội lên đường, rằng ko được tiếp xúc với nhỏ người, Xuân không đủ can đảm lại ngay sát họ. Cô chỉ âm thầm ngắm quan sát họ trường đoản cú xa. đại trượng phu trai tuy tò mò và rất muốn làm quen thuộc với chú cá heo quan trọng đặc biệt này nhưng số đông thất bại bởi vì nó luôn lẩn trốn anh.

*


Bảy ngày trôi qua nhanh như một giấc mộng, Xuân và hầu hết người bạn cần phải trở về còn nếu như không muốn bị mắc kẹt ở trần thế mãi mãi. Cơ mà định mệnh thật khéo trêu ngươi. Xuân vướng vào một trong những tấm lưới trong những khi cố cứu một chú cá heo bình thường. Tưởng chừng cô vẫn phải chết giẫm nhưng khoảng thời gian rất ngắn sinh tử ấy, bỗng gồm một bóng hình tiến về phía cô, sử dụng hết sức lực cắt từng tua dây vẫn siết chặt chú cá heo tội nghiệp. Chính người con trai mà cô thầm cảm mến dường như không ngại nguy khốn mà nhẩy vào đại dương, cứu giúp lấy cô, mặc mang lại giông bão sẽ thét gào. Phái mạnh trai ấy cứu được Xuân nhưng không cứu vớt được bao gồm mình. Anh vẫn chìm xuống đáy biển sâu vày kiệt sức, vứt lại đứa em gái vẫn đứng khóc nức nở sinh hoạt trên bờ.

Xem thêm: Khóa học tiếng hoa cho người mới bắt đầu full từ a, khóa học cơ bản tiếng trung quốc 4 kỹ năng

Trở về bên sau đại nạn, Xuân mang theo nỗi ám ảnh về tử vong của ân nhân cùng tiếng khóc xé lòng của cô em gái. Xuân quyết bù đắp sai trái của mình. Tuy thế than ôi, con phố trả lại sinh mệnh vay mượn mượn của Xuân là 1 chiếc áo đã cài đặt nhầm tức thì từ loại cúc đầu tiên, chỉ hoàn toàn có thể càng đi xa càng thêm sai.

“Tôi nợ cậu ấy một mạng sống, tôi bắt buộc trả lại thứ cơ mà tôi sẽ nợ.”

Tương truyền rằng mỗi lúc một người tốt chết đi thì linh hồn của họ sẽ về bên với Linh Bà trong sắc thái một chú cá nhỏ, được nuôi dưỡng và hóng ngày mũi nhọn tiên phong thai. Trong một lần chạy trốn cho khu rừng, Xuân vô tình đánh thức bức tượng đá, thiết yếu nó đã đưa Xuân cho chỗ Linh Bà để cầu xin sự giúp đỡ. Linh Bà đang không khỏi cảm thấy thật nực cười vì với Linh Bà, nợ nần là thứ quan yếu trả hết.

“Ngươi gặp một người, phạm bắt buộc một lỗi sai. Ngươi mong bù đắp, mong muốn trả hết nợ, ở đầu cuối ngươi mới phân biệt mình ko có sức lực để xoay đưa nó. Tội vạ ngươi đang phạm đề nghị không biện pháp nào có thể đền bù.”

*

Xuân chẳng đề nghị Linh Bà, cô nhỏ nhắn chưa sống đủ lâu để hiểu được đạo lý đó. Cô quyết đánh đổi để con trai trai được trùng sinh. Linh Bà đồng ý giúp, thay đổi lại bà ta sẽ lấy đi một nửa tuổi lâu của cô. Linh Bà đưa Xuân mang lại Thông Thiên Các, trao trả linh hồn phái mạnh trai và dặn dò cô chăm sóc nó trở nên loài đại ngư rồi góp nó tập bơi ngược lên đại dương cả thiên hạ thì mới có thể trở lại làm cho người. Số phận của Xuân cùng chú cá nhỏ tuổi từ hiện nay đã hòa làm cho một, trường hợp chú cá bị tiêu diệt thì Xuân cũng biến thành chết. Thiết bị ngày đó Xuân vướng mắc chẳng phải là một tấm lưới, mà là duyên nợ thuộc Côn.

Bí mật của Xuân sẽ vô tình bị Thu, cậu nhỏ xíu mồ côi vẫn luôn giành riêng cho Xuân sự yêu thương thương quan trọng đặc biệt phát hiện. Thu hứa giữ kín chuyện và còn nhắc nhở đặt tên mang lại chú cá là Côn, dựa theo điển tích cổ cậu từng hiểu được. Đó là 1 đoạn trích chương Tiêu Diêu Du trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử:


“Biển Bắc tất cả con cá call là cá Côn. Bản thân cá Côn dài do dự mấy ngàn dặm. Lúc tung cánh cất cánh thì cánh nó như đám mây trên trời.”

Từ đó, cả Xuân cùng Thu đầy đủ hết lòng âu yếm Côn. Thu mặc dù biết sự thân thương của Xuân giành cho chú cá nhỏ chẳng dễ dàng và đơn giản vì mong muốn trả ơn cứu vớt mạng mà chính vì cô đang toàn trọng điểm toàn ý yêu thương Côn, nhưng cậu vẫn do Xuân bảo đảm Côn. Ẩn sau bề ngoài tinh nghịch, phong sương của Thu là 1 trái tim thuần khiết, một tờ lòng chân thành. Cậu hoàn toàn có thể vì Xuân để hy sinh mọi thứ cơ mà cậu không ích kỷ như Xuân, chỉ vì mối duyên nợ của bạn dạng thân mà lại đổi lấy cả tác dụng gia tộc và sự bình yên của các người dân vô tội. Xuân con nít và ích kỷ, sự ích kỷ này khiến cho thần linh nổi giận, giáng tai ương xuống quả đât cô sẽ sống. Từ lúc cô nuôi dưỡng Côn, những hiện tượng dị kì liên tục xảy ra. Nước sông chảy ngược, tuyết rơi mùa hè đã tiến công hồi chuông cảnh báo thứ nhất đến người dân nơi này. Chỉ bởi vì chấp niệm giành riêng cho một người mà Xuân khiến cục bộ dân làng chịu trừng phạt, họ yêu cầu gánh đem tội lỗi mà người ta không tạo ra. Để trừ hậu họa về sau, bọn họ buộc lòng nên giết Côn như một nghi thức mong xin thần linh tha thứ. Tuy vậy Xuân nào dễ dàng buông tay? Cô quyết đảm bảo Côn mang lại cùng.

Tôi không ưng ý với sự ích kỉ của Xuân, nhưng mà cũng không trách cô. 16 tuổi, tín đồ ta nặng nề lòng cân nhắc thấu đáo, quan trọng đặc biệt khi tình yêu đã bịt mờ đôi mắt họ. Nhưng lại thú thật, tôi không ưa thích Xuân. Phần nhiều những phân đoạn trong phim, Xuân với khuôn mặt lạnh như tiền, gần như vô cảm. Tôi nhớ thời gian Linh Bà nói cùng với Xuân rằng cô phải đánh đổi song mắt để sở hữu được vong hồn của Côn, cô đứng yên ổn như một bức tượng. Lúc Linh Bà thay đổi ý ý muốn lấy một phần tuổi thọ, Xuân lại trả lời hùng hồn: “Tôi chuẩn bị sẵn sàng đánh đổi những thứ”. Rìa lý??? Tôi biết đó là lẽ thường tình, vì cái bị tiêu diệt vốn không kinh hãi bằng bài toán sống nhưng mà không được toàn vẹn. Bạn có thể sẵn sàng tiến công đổi sinh mệnh vì tín đồ yêu, mà lại nói buộc phải mất đi một tay, một chân hay như là 1 mắt nào đó thì không nhiều người chịu được. Tuy nhiên đạo diễn có cần cho Xuân thốt ra câu vì vậy để fan xem cảm thấy thật nực mỉm cười không?

Cậu vì người mất đi một ít tuổi thọ, tôi vì cậu tấn công đổi cả sinh mệnh này

Tất cả trung ương trí Xuân đều đặt trên chú cá nhỏ, khiến cho cô xem nhẹ rằng sát bên mình vẫn luôn luôn có một tình nhân cô rộng chính phiên bản thân mình. Đó là Thu, thanh mai trúc mã của cô. Nếu như Xuân đồng ý giảm một ít tuổi lâu để cứu Côn thì Thu chuẩn bị sẵn sàng từ bỏ cả sinh mệnh của chính bản thân mình chỉ với mong muốn giúp Xuân được sống tiếp.

“- Nhân gian là một trong nơi giỏi vời, cậu có muốn sống ở dương thế không? với Côn ấy.

– họ là người của hai ráng giới, chuyện kia không thể.

– không hẳn hỏi cậu rất có thể hay không, nhưng hỏi cậu có muốn hay không?”

Cả bộ phim, tôi chỉ tuyệt vời vì tình thân của Thu. Đó là tình yêu không điều kiện, không vụ lợi, cũng ko ràng buộc. Thu ko mong có được Xuân, cậu chỉ ao ước người mình yêu được hạnh phúc. Khi câu “cùng với Côn ấy” được thổ lộ từ Thu, trông cậu vẫn bình tĩnh như không. Chỉ bao gồm những tình nhân đơn phương new hiểu, để nguyện ý chúc phúc cho tất cả những người mình thương cùng một tín đồ khác đề nghị đổi lại từng nào tan nát trong cõi lòng.

“Tớ ko có phụ thân mẹ, từ bé bà nội vẫn nuôi tớ. Tớ không hại trời cũng chẳng hại đất, tớ chỉ hại cậu chịu đựng khổ, sợ hãi họ làm khổ cậu.”

Đến tận lúc sức tàn lực kiệt, Thu vẫn cố gắng đưa Xuân với Côn đến được quả đât loài người. đêm ngày cuối cùng, Thu với Xuân ở quay sống lưng vào nhau giữa trời giá bán lạnh. Cậu nhảy khóc trước phần đa lời cảm ơn của Xuân. đa số lời từ miệng Xuân đầy sự tiếc nuối nuối, biết ơn, xen lẫn chút lạnh lẽo lùng. Trên con đường đuổi theo bạn mình yêu, bao gồm ai không vô tình – hay nuốm ý, giẫm lên bao tự khắc khoải dịu dàng của bạn khác?

“Tớ sẽ trở thành mưa gió chốn nhân gian, vĩnh cửu ở cạnh bên cậu.”

Câu nói của Thu có lẽ để lại vào tôi và những người dân xem Đại Ngư Hải Đường ấn tượng mạnh mẽ. Những lần xem lại clip ấy, tôi lại thấy nhức lòng. Thu xứng danh nhận được nhiều hơn, nhưng hạnh phúc của cậu chính là được bắt gặp Xuân an toàn vui vẻ. Vậy là đủ rồi. Cho dù trong sắc thái nào, Thu vẫn sẽ bảo đảm và bầu chúng ta cùng Xuân. Mặc dù trái tim Xuân nằm trong về ai, cậu vẫn đã yêu cô.

Hồi đó tôi xem Đại Ngư Hải Đường bình thường với anh A, người solo phương tôi. Nhân đồ vật Thu làm cho tôi địa chỉ về chủ yếu mình, cũng nghĩ đến A. Cuối cùng, tứ giác tình yêu ABCD của bọn chúng tôi dứt bằng việc toàn bộ đều buông tay, ko thù hận cũng chẳng giầy vò nhau. Có lẽ rằng đó sẽ là loại kết toàn diện nhất cho đông đảo kẻ không thuộc về nhau tuy thế lại được số mệnh sắp đặt cho một lần chạm chán gỡ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x