Bí Kíp Để Sống Một Mình Hạnh Phúc Hay Cô Đơn ? Năng Lực Sống Một Mình

Sự cô độc rất có thể mang lại xúc cảm giải phóng, tự do thoải mái hoặc bị giam cầm, tùy nằm trong vào trạng thái niềm tin của bọn họ


Tác giả: ts Iskra Fileva là phó giáo sư triết học tập tại Đại học tập Colorado, Boulder.

Bạn đang xem: Sống một mình hạnh phúc hay cô đơn

Những điểm bao gồm trong bàiCảm giác cô độc có thể vô cùng thú vị.Đôi lúc, sống 1 mình cho phép bọn họ được mắc kẹt trong trái tim trí của riêng rẽ mình.Người chán ghét phiên bản thân sẽ không tài nào chịu được nổi cảnh cô độc, dẫu vậy cũng có thể quen với nó.Bạn rất cần được tập trung và cố gắng để thoát khỏi tình trạng chán ghét phiên bản thân và tận thưởng sự tự do thoải mái khi ở một mình.Đôi khi họ chọn sự cô độc.

Chúng ta có thể cần thời gian cho phiên bản thân mình hoặc có những dự án quá trình mà sẽ xong xuôi tốt nhất lúc cách ly với những người khác. Nghịch lý thay, họ cũng có thể yêu ưng ý sự cô độc hơn cũng chính vì mối liên kết của bọn họ với bạn khác, trong tâm trí chúng ta, chí ít cũng giỏi hơn khi ta ở một mình. Ví dụ, thật cực nhọc mà tưởng tượng ra chuyện một nhà thơ viết nổi một bài thơ tình trước sự việc hiện diện của fan tình yêu thương dấu. Sự xa phương pháp vật lý rất có thể chưng cất tình yêu thành dạng thuần khiết nhất.

Quan trọng hơn, có một kiểu tự do trong sự cô độc mà chúng ta hiếm khi trải đời được nếu như ở cùng tín đồ khác. Sự hiện hữu của người khác là một trong sự tinh giảm quyền tự do. Nietzsche từng viết rằng một số người đánh cắp sự cô độc của bọn họ mà không đưa về cho ta sự thai bạn. Điều này đúng là sự thật. Liệu sự cô độc mà họ đang đề cập gồm phải là 1 trong ý tưởng hay hay là không thì còn phụ thuộc vào vào phần nhiều gì họ nhận lại được. Đánh đổi quyền từ do để có được mối đính kết sâu sắc với con người nhìn chung là điều xứng đáng. Đánh đổi nó để mang sự tiếp xúc hời hợt hoàn toàn có thể chỉ trân quý với mọi ai thuộc dạng hình tính khí đặc trưng nào đó.

Sự giao tiếp hời hợt không chỉ là ít được mong ước hơn chứng trạng cô độc. Mà đều mối quan lại hệ mang ý nghĩa thù địch với ít thân mật gần gũi cũng hoàn toàn có thể như vậy. Bọn họ thấy đơn độc khi sống bên một số trong những người hơn là tại 1 mình. Phần nhiều ai liên tục chọn tại 1 mình, và đa số ai đôi khi bị gán cho mẫu mác “kẻ sống thui thủi một mình,” có công dụng là những người dân nhận thức được thâm thúy cái giá buộc phải trả về quyền thoải mái khi ở cùng fan khác, cũng tương tự cái giá của sự không chắc chắn của phần thưởng.

*

Sự cô độc không được lựa chọn

Lại có những khi mà sự cô độc, cùng với toàn bộ những quyền tự do của nó, lại mang tính không tự nguyện cùng không được ưa thích. Trong tiểu thuyết ngắn Alone, nhiều khi được dịch là Days of Loneliness (Những ngày cô đơn), August Strindberg thể hiện về một người lũ ông trung niên đơn lẻ mà cùng với ông ấy, nỗi cô đơn đã trở thành một gánh nặng mang lại nỗi ông ấy coi tiếng nói chuyện huyên thuyên của một mái ấm gia đình trẻ hàng xóm truyền mang lại tai ông thông qua bức tường của căn hộ chung cư cao cấp ông sống như cái phao cứu vãn sinh: nếu như số phận đã định đến ông nên sống cảnh lẻ loi thì chí ít ông ấy cũng hoàn toàn có thể hấp thụ âm thanh của việc quây quần cùng nhau của fan khác.

Liệu một người đang sinh hoạt tình cảnh này hoàn toàn có thể tìm được sự bầu bạn hay không? tất cả thể, tuy nhiên đôi khi, điều đó ngày càng trở nên khó khăn theo thời hạn vì những người sống một mình hoàn toàn có thể đã quen với việc tự do tuyệt đối hoàn hảo và đòi hỏi phải được nhận lại tương đối nhiều để họ hy sinh thứ tự do ấy.

Chúng ta cũng có thể cảm thấy cô độc cho dù không sống trong cảnh một thân một mình. Chẳng hạn, bạn cũng có thể cảm thấy độc thân vì đang có một kín đáo khủng khiếp hoặc đang phải mang vác một gánh nặng cơ mà chẳng ai hay. Những người trong thực trạng như vậy có thể được sống trong những người yêu quý họ với người mà họ cũng yêu thương thương. Trong một số trường hợp, bất cứ yêu thương bao nhiêu cũng chẳng đủ. Các gánh nặng nề phải lặng lẽ chịu đựng—dù bọn chúng là những kín hay gian truân—thường dẫn tới sự cô lập sâu sắc. Nếu khách hàng đang bị tiêu diệt dần chết mòn mà lại chẳng ai biết, dường như với bạn, nó là 1 trong khe núi quan trọng vượt qua ngăn cách bạn với mọi người.

Trong hầu như trường phù hợp đó, việc share với bạn khác, nếu chúng ta cũng có thể thu hết dũng khí để làm, rất có thể giúp vơi đi gánh nặng. Dẫu vậy phải bằng lòng là có một số gánh nặng chẳng hạn như cái chết, cần yếu nào share được. Vớ cả họ đều bắt buộc chết vào cô độc, cho dù việc giành được một người thân yêu cố kỉnh tay ta trong những khi hấp hối rất có thể giúp ta phần nào.

Chán ghét bạn dạng thân

Tuy nhiên, có nhiều nỗi cô đơn cực khổ gần như hoàn toàn do trường đoản cú mình gây ra. Vì sao của nỗi cô đơn này là vì chán ghét phiên bản thân. Những cảm xúc tiêu rất đối với phiên bản thân hoàn toàn có thể dẫn đến việc cô độc với cô đơn. Tôi sẽ để ý lần lượt từng thứ.

Mặc dù triệu chứng ích kỷ (egomania) ko hề lôi cuốn về lâu về dài—mặc cho dù nó rất có thể quyến rũ trong ngắn hạn vì nó làm tăng sự từ bỏ tin cùng một kiểu năng lượng và lòng mơ ước được sinh sống mà chúng ta thường phù hợp ở fan khác—thì những người dân ở phía đối lập của phổ, hầu như người thường xuyên có khuynh hướng review tiêu cực về bản thân, gồm thể gặp khó khăn trong việc duy trì tình bạn. Có không ít lý do khác biệt cho chuyện này, nhưng có lẽ lý do bao gồm là: nếu chúng ta không yêu thương thích bạn dạng thân thì bạn có thể có xu hướng diễn giải số đông thứ mà fan khác nói là sự chứng thực hoặc tự chối. Lúc ở cạnh người không thích phiên bản thân, chúng ta theo bản năng cảm xúc mình không được phép thoải mái, vui vẻ. Họ lo hại rằng bất cứ điều gì ta nói có thể bị fan kia diễn giải là việc coi thường, tốt thiếu kính trọng hoặc thiếu thốn yêu thương. Điều này hoàn toàn có thể gây mệt nhọc mỏi. Ít ai sẵn sàng tiếp tục “đóng vai bác sĩ vai trung phong lý” cho tất cả những người khác, và yêu cầu muốn các bạn mình có tác dụng vậy sẽ để cho tình chúng ta trở đề nghị mất cân xứng.

Xem thêm: 14 phong cách làm việc của người nhật làm việc như thế nào để thành công?

Còn tất cả một tại sao khác, chắc hẳn rằng sâu xa hơn, lý giải tại sao sự chán ghét bạn dạng thân lại dẫn mang đến cô đơn. Đánh giá xấu đi về bản thân khiến bọn họ cảm thấy đơn độc khi tại 1 mình. Nó làm hư hoại (những ích lợi) của triệu chứng cô độc. Chúng ta không thể tận thưởng sự tự do thoải mái của bài toán sống một mình. Trên thực tế, họ không có đầy đủ quyền thoải mái đó. Sự cô độc của một kẻ ngán ghét phiên bản thân không phải là sự việc tự do. Đúng rộng là, nó trông giống hệt như một quan hệ với một kẻ bạo chúa mà fan đó bắt buộc trốn thoát, vày kẻ bạo chúa sống trong đầu tín đồ đó. Tín đồ chán ghét phiên bản thân có thể tạm thời dập tắt các giọng nói nội tâm gây ngột ngạt và khó thở cho mình lúc ở mặt một tín đồ biết suy xét họ, nhưng ngay trong khi họ bị vứt lại 1 mình để tự chuyển phiên sở thì chúng ta sẽ khôi phục lại mô hình tâm lý tự trừng phạt-bản thân đó.

Không thể làm được gì khác sao?

Đôi khi, ý kiến của họ về phiên bản thân bị bóp méo: chúng ta không nhìn gần như thứ theo tỷ lệ và tập trung trên mức cần thiết vào một khuyết điểm nhỏ dường như chỉ vĩ đại trong cặp đôi mắt của chúng ta, một khuynh hướng mà, ở bối cảnh khác, tôi gọi là “sự gặm chốt vào lỗi lầm.” trong trường thích hợp đó, nỗ lực cố gắng để quan sát nhận sự việc một phương pháp khách quan rộng thường là vấn đề cần thiết. Bạn có thể tự hỏi bạn dạng thân vì sao ta lại nhận định rằng việc quên ngày sinh nhật của người nào đó khiến cho ta đổi mới một kẻ tồi tệ, vào khi bọn họ không nghĩ điều tương tự, rằng sự nhầm lẫn về trí tuệ của bạn khác đang nói lên điều gì về tính chất tình của họ. Suy ngẫm về những thắc mắc như vậy có thể giúp phá tan vỡ mô thức nhận xét tiêu rất về bản thân.

Tất nhiên là việc chuyển đổi cách bọn họ nghĩ về một vụ việc sẽ không tự động hóa thay đổi cách mà ta cảm nhận về nó, và chủ yếu cảm xúc, cuối cùng sẽ làm cho suy sút hạnh phúc. Tuy nhiên, việc biến hóa suy nghĩ là 1 trong khởi đầu.

Những lần không giống thì họ tự nhận thấy những khuyết điểm xứng đáng lẽ phải sửa chữa thay thế của bản thân, dẫu vậy thay vị khắc phục chúng, ta lại dồn trung ương sức vào bài toán phê bình phiên bản thân. Ví dụ, một người rất có thể dành hàng giờ đổ lỗi cho bản thân bởi vì không làm cho việc, thay vày chỉ đơn giản và dễ dàng là hợp tác vào làm cho việc, trong những lúc người khác rất có thể chỉ trích phiên bản thân gay gắt vì xích mích với 1 người bạn quí thay vì tìm biện pháp xoa nhẹ tình hình.

Tại sao chúng ta lại có tác dụng thế? Tôi phỏng đoán rằng kia là chính vì chúng ta vẫn dần dần đồng ý cái mô thức ngán ghét bản thân của mình. Cứ như thể họ đang làm việc trong một mối quan hệ mang tính bạo hành với bạn dạng thân ta, và bọn họ đã rất gần gũi với sự thoải mái và dễ chịu của quan hệ đó. Bọn họ biết những tính chất của nó. Họ thích dòng vòng luẩn quẩn của sự ngược đãi phiên bản thân hơn là đồng ý rủi ro và nâng cao cuộc sống của mình. Họ nương náu trong số những điều thân quen thuộc.

Đó là dòng bẫy. Fan khác tha sản phẩm công nghệ cho đông đảo thất bại, điểm yếu kém của chúng ta sau khi chúng ta đã bị trừng phạt. Còn kẻ ngán ghét phiên bản thân thì không tha lắp thêm cho rất nhiều khuyết điểm của họ. Bài toán tự trừng phạt bản thân của họ là không lúc nào đủ. Nó cứ thường xuyên ngày này qua ngày khác, vì chưng họ không thích nó kết thúc. Ngừng nó đồng nghĩa tương quan với bài toán giải phóng phiên bản thân ngoài tên bạo chúa bên phía trong họ. Sau đó, lần thứ nhất trong đời, người ấy nên tự hỏi, "Vậy giờ ta đi đâu đây?" Và người ta phải gật đầu những khủng hoảng và bất định của sự việc tự do.

✌️ Tìm hiểu cuốn sách về chủ đề Yêu bạn dạng thân - Trở về yêu đương lấy bao gồm mình của Tác giả: Kamal Ravikant

Sống một mình thực sự là 1 loại năng lực đặc biệt. Người biết sinh sống một mình, biết tận thưởng và tạo thành những quý giá từ cuộc sống đời thường này vẫn cảm nhận được niềm hạnh phúc chẳng khác gì cuộc sống đời thường “nhiều mình”.

Nhưng ít fan hiểu được điều đó. Hình ảnh cuộc sinh sống lứa đôi, mái ấm gia đình sum họp, anh em nâng ly chúc tụng với thú vui nở trên môi… hình như đã biến đổi hình ảnh đại diện cho khái niệm hạnh phúc. Chúng ta nhìn vào đó cùng nghĩ: À, thì ra hạnh phúc là vậy, hạnh phúc là buộc phải vậy! Ta quên rằng, niềm hạnh phúc thật ra thân cận hơn nhiều, hạnh phúc có thể không cần bất kể thứ gì và tín đồ nào tạo ra chất xúc tác, nhưng nó nghỉ ngơi trong ta, trọn vẹn, tinh khôi – thứ niềm hạnh phúc an lặng từ thân chổ chính giữa của thiết yếu mình!

Tôi tất cả một cô bạn nữ rất xuất sắc trong câu hỏi quản trị cuộc sống. Vì chưng nhiều lý do, cô chọn cuộc sống thường ngày độc thân. 1 mình giữa tp lớn, độ tuổi 37, ngoài ra cô có trong tay tất cả mọi đồ vật theo chuẩn mực của làng mạc hội: (nhiều) nhà, xe, thông tin tài khoản tích lũy, hầu hết chuyến du lịch trong và bên cạnh nước…, duy chỉ thiếu hụt một ông ck và vài ba đứa con. Cụ thì sao call là sống hả con? – bà bầu cô thường call điện than thở. Trong đôi mắt mẹ, bài toán cô sống một mình trong nhà ở chung cư cao cấp, đi ăn một mình trong nhà hàng sang trọng, lái xe một mình giữa trời mưa nắng… là chuyển động lầm lũi của một con tín đồ cô đơn, cô độc mang đến tội nghiệp. Chị em cô các lần than thở rằng, bà sẵn lòng mong con gái bà sút giỏi, giảm giàu, bớt xinh đẹp… nhằm kiếm đem một ông ông chồng bình thường, để sở hữu một cuộc sống thường ngày bình thường, còn rộng là vấn đề cứ xuất sắc đủ điều nắm kia cơ mà cũng chỉ lủi thủi một mình!

Bà lừng khừng rằng, với phụ nữ bà, đơn côi là một sự lựa chọn, và phụ nữ bà hoàn toàn thoải mái, nhẹ nhõm, hạnh phúc và tận hưởng cuộc sống ấy.


*

Những tín đồ có năng lượng sống 1 mình – như con bạn tôi – là các nhân cách độc lập đáng ngưỡng mộ. Chúng ta không ký kết gửi niềm vui nỗi bi ai vào tín đồ khác. Chúng ta không thấp thỏm buồn tẻ khi tại một mình. Bọn họ tận hưởng không gian và thời gian một mình như một cảnh giới kiến thức đầy khôn ngoan. Họ gồm sự hợp lý tự thân, hiểu phiên bản thân và thắng lợi những số lượng giới hạn của chủ yếu mình. Thực ra, phần lớn chúng ta mất cả đời nhằm học cách xã giao với quả đât bên ngoài, tuy thế cốt lõi đặc biệt nhất, một thế giới vi diệu nhiều tầng sâu thẳm phía bên trong mà ta hay quên lãng, kia là quả đât nội tâm. Những người có năng lượng sống một mình làm rất tốt điều này: hiểu và yêu bản thân. Ai đọc Osho cũng từng nghe biết câu nói này: Chỉ phần đông người có công dụng ở 1 mình mới có tác dụng để yêu thương thương, để phân tách sẻ, để đi vào cốt lõi sâu thẳm duy nhất của người khác, cơ mà không sở hữu bạn khác, ko trở nên chịu ảnh hưởng vào fan khác, không thu bé dại người khác thành một đồ vật và không xẩy ra nghiện bạn khác. Họ có thể chấp nhận được người khác tự do thoải mái tuyệt đối, vị họ biết, nếu fan khác ra đi, họ vẫn sẽ hạnh phúc như bây giờ. Hạnh phúc của họ không thể bị fan khác mang đi, bởi vì nó ko do fan khác trao mang lại họ.


*

Dĩ nhiên, sống 1 mình không tức là hoàn toàn không giao du, kết nối với bất cứ ai, nhưng ngược lại, những người dân chọn lối sống 1 mình như tôi biết đều có sinh hoạt cực kỳ phong phú, mạng lưới tiếp xúc rộng rãi, anh em tứ hải giai huynh đệ. Song, bản ngã của mình đủ vững kim cương để ko dựa dẫm, không lệ thuộc, không ký kết thác vui, buồn, hy vọng, thất vọng… vào fan khác. Họ công ty động hoàn toàn trong cuộc sống thường ngày của mình. Bọn họ là thuyền trưởng trên bé tàu cuộc sống mình.

Bạn thì sao, các bạn có năng lượng sống 1 mình không? chúng ta cũng có thể tạo cho mình nụ cười mà ko cần tín đồ khác mang đến không?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.