VỢ À EM KHÔNG THỂ THOÁT - VỢ À! EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT

Lúc này tại căn nhà Vip bên gần đó Du Hạo với Cảnh Hàn vừa bàn xong quá trình bước ra. - Này bạn bè yêu, cậu thấy tôi sắp xếp căn chống đó đến cậu được không. Đủ chân thành chứ. Cảnh Hàn liếc anh ta một cái. - loại ý đồ tối tăm của cậu sao tôi lại không chú ý ra chứ. Cậu bỏ ngay loại camera quan tiếp giáp trong chống đi còn nếu như không cái khách sạn này tôi cho người thu mua lúc đó đừng bảo tôi! ko nể tình các bạn bè. - Ấy! bản thân đâu tất cả quay lén cậu đâu căn phòng ý trung nhân đó vốn sẽ sở hữu được máy xoay mà. Nếu như cậu không mong muốn lấy lại băng ghi hình mình đang hủy đi giúp cậu. - Còn nói nữa tất cả tin bản thân đấm cậu không. Căn phòng trước đó mình sống cậu để cho ai. - ay domain authority ! vẫn còn vẫn còn! dẫu vậy căn phòng lạnh buốt đó làm cho sao hợp với cô dâu nhỏ tuổi được. Cậu thật chưa biết chiều thanh nữ gì cả. Cảnh Hàn liếc anh ta một cái. Tuy nhiên rất cấp tốc tầm đôi mắt đã chuyển sang dòng bàn phía cửa sổ. Du Hạo tinh mắt lưu ý và cũng nhìn theo phía anh nhìn. Chợt mắt anh sáng sủa lên. Anh đi nhanh về phía đó. - cô gái xinh rất đẹp của tôi, thật bao gồm duyên chúng ta lại chạm chán nhau ngơi nghỉ đây. Vừa nói Du Hạo liền tiến cấp tốc về phía cô Y Lan lag mình nhìn bạn đang tiến về phía mình, cô nhíu mày ráng nhớ xem bạn đó là ai. - anh, anh là Cô ấp úng nói - cô nàng xinh đẹp không nhớ tôi sao. Du Hạo vẫn bộ dạng cà lơ cà phất nghiêng đầu quan sát cô hỏi. - Xin lỗi anh tôi thiệt sự ko nhớ ra bọn họ đã chạm chán nhau nơi đâu - Trời ơi ! tôi đau lòng quá. Một người mẫu trai như tôi ai gặp mặt một lần là ghi nhớ mãi cả đời vậy mà cô gái xinh đẹp của tớ lại không phân biệt tôi. Anh đưa tay ôm phương diện bày ra diện mạo đau khổ. - Xin lỗi anh chắc rằng do trí nhớ tôi hơi yếu chút. - cô gái xinh đẹp nhất vậy sau ngày hôm nay em tuyệt nhất định bắt buộc nhớ tôi là ai, được không Cô vừa định mở miệng nói anh liền chiếm lời - Đừng nói với tôi là không được tôi sẽ tương đối đau lòng đó. Hãy lưu giữ tôi là Du Hạo một người vừa khít trai, vừa dễ dàng thương. Lưu giữ nhé không được quên. Bây giờ chúng ta lại gặp nhau ở chỗ này như vậy mang lại thấy họ rất gồm duyên cùng với nhau. - họ đã chạm mặt nhau sao? Y Lan vẫn tròn mắt nghi vấn - Trời ơi ! cô nàng của tôi ơi, một siêu mẫu trai như tôi suýt chút nữa đâm xe pháo vào em vậy cơ mà em nỡ quên tôi sao? - Đâm xe! tôi! A tôi ghi nhớ ra anh rồi ! thì ra là anh. - nhớ ra rồi sao! Du Hạo mỉm cười tít mắt. Em đang làm cái gi đó. Tôi mời em uống cafe rồi lát đi ăn uống trưa cùng với tôi nhé. - Tôi! - Đừng cấp từ chối, bây giờ tôi một mực mời em ăn trưa. Anh giở bài cùn nghiền cô - làm sao đi thôi, giờ nói cách khác cho tôi biết em thương hiệu gì được chứ? Vừa nói anh vừa giơ tay định khoác vai cô. - Nhưng! Cô gập ngừng nhìn về phía Huỳnh Đông. Lúc này Du Hạo mới nhìn về phía nơi ngồi đối lập với cô. - Em có chúng ta sao ? - Vâng, đấy là bạn tôi, anh ấy là Huỳnh Đông. Huỳnh Đông nghe cô giới thiệu mình là bạn, anh gượng cười gật đầu đồng ý - Xin chào, tôi là Huỳnh Đông - Xin chào. Giọng Du Hạo xa giải pháp đáp lại anh. Du Hạo quay sang nói với Y Lan. - Trưa ni em ăn uống cơm cùng với anh nhé, anh sẽ trình làng em với chúng ta của anh. - Xin lỗi anh! Cô ngập chấm dứt định không đồng ý - Tôi thế cô ấy dấn lời cậu Cả ba người quay lại nhìn tín đồ vừa báo cáo - A! đề nghị rồi Cảnh Hàn ! mải rỉ tai chưa giới thiệu. Cô ấy chính là cô gái định mệnh mà lại mình nói với cậu. Y Lan mở to góc nhìn người đang từ tự tiến lại chỗ lũ họ. - Vậy sao Cảnh Hàn ghẻ lạnh lên tiếng mắt hướng nhìn về phía cô. - Trưa nay bạn thích dẫn cô ấy đến.. Nói được nửa câu Du Hạo như nhớ ra điều gì đấy liền tạm dừng quay sang quan sát Cảnh Hàn - Cậu ! Cậu vừa nói gì? Cảnh Hàn trầm ổn đề cập lại câu mình vừa nói - Mình chũm cô ấy thừa nhận lời với cậu.


Bạn đang xem: Vợ à em không thể thoát

Website hiểu truyện cấp tốc nhất, thân mật nhất, và luôn update mới nhất. (Wattpad Vietnam) tập hợp hồ hết truyện giờ việt hay, truyện ngôn tình, truyện convert tiên tiến nhất và hot duy nhất từ Wattpad.

"Vợ à! nếu em chạy trốn tôi vẫn đuổi theo em cho cùng." Trong khẩu ca của anh đầy ôn nhu cùng ẩn ý.

Cô biết từ thời điểm đó cô đã không có thời cơ thoát khỏi anh, tuy vậy cô không muốn bị đàn áp dễ dàng như vậy cứ nắm trốn ra khỏi anh. Cô nói: "Nếu anh xuất sắc anh cứ xua theo đi."


Xem thêm:

*

Thiên Châu ngồi mặt chiếc bàn có mặt phẳng thủy tinh rộng tuy vậy cô chỉ đặt một cốc coffe lên đó, thiệt ra, cô vẫn nghĩ lại cuộc đời của bản thân mình đã trải qua hầu hết gì mà hiện thời gần tuổi tam tuần rồi vẫn cô đơn lẻ bóng, những người dân cùng trang lứa khác gồm đủ nếp đầy đủ tẻ không thì cũng có chỗ dựa vững chắc và kiên cố rồi. Còn cô thì sao? Cô đã làm cái gi vào thời hạn qua? Nhớ lại mấy mon trước cô cũng có thể có một người đàn ông tên Long Tề. Hai fan cùng mở chung công ty nhưng người đứng tên là hắn, còn cô thì sống hậu phương vừa âu yếm nhà cửa vừa chuẩn bị hôn lễ với tĩnh dưỡng khung người để có thai. Ấy vậy, vào trong 1 ngày khung trời âm u Thiên Châu lấy áo xống của Long Tề đi giặt cô vạc hiện gồm một thỏi son rơi từ biu áo hắn ra loại son này vừa được ra mắt, màu sắc son đỏ đậm cho biết người sử dụng thỏi son là một cô bé có thân hình gợi cảm. Thiên Châu nỗ lực chặt cây son trong tay lại thả lỏng để mặc cây son trôi tuột xuống nền nhà làm cho âm thanh “lạch cạch” hệt như trái tim cô bị đổ vỡ tung thành nhiều mảnh, cả thân thể cô run lên bần bật bởi giác quan đồ vật sáu của cô khá tinh tế bén. Dù không thích tin tuy vậy cô cũng bắt buộc phủ nhận thực sự vị hôn phu sắp tới cưới của cô mang đến cô cắn sừng. Sau cú sốc đó Thiên Châu cũng bình thản lại cô ngồi xuống một dòng ghế tất cả cự ly ngay gần nhất, trong đầu không chấm dứt phân tích các sự vấn đề lại cùng với nhau. Khoảng năm mon trước hắn bước đầu thay đổi khi cô sẵn sàng bữa cơm trong ánh nến kỉ niệm 5 năm mặt nhau, cô còn đặc biệt quan trọng chọn cho hắn món xoàn chỉ đợi hắn về là toàn bộ hoàn hảo. Nhưng hắn gọi về mang đến cô nói tối nay tiếp một đối tác quan trọng quan trọng về được bảo cô siêu thị rồi sinh sống sớm, hắn hoàn toàn không nhắc đến chuyện kỉ niệm kia. Dịp đó cô còn từ bỏ nhắc bạn dạng thân rằng công việc khiến hắn mắc không có thời gian để lưu giữ chuyện đó, đợi sau đây công ty vào kích thước và vững mạnh hơn hắn sẽ sở hữu thời gian hơn. Cô cũng chẳng để chổ chính giữa cho đến lúc này nếu ko thấy thỏi son kia thì chần chừ cô tự chuyển ra nguyên nhân cho mình từng nào lần nữa, rất có thể đổ vỡ tình yêu đầu cần cô thấy Long Tề cho một cảm giác bình yên bởi vậy cô new sợ gật đầu sự thật, nhưng lại sợ đến đâu cô cũng thiết yếu trốn né thêm được, nhức một lần cho chấm dứt còn hơn đau âm ỉ mãi mãi. Tay Thiên Châu nuốm chặt thành núm đấm từ bao giờ lúc này cô mới buông lỏng nó ra, giống như trái tim của cô ý thắt lại đến nghẹt thở giờ new dần thở được bình thường vì cô đồng ý buông tay. Đúng là cô sợ vỡ trong một mọt quan hệ song cô không thể yếu ớt mãi, cô yêu cầu làm phiên bản thân mạnh khỏe thành một người rất có thể cầm lên được rồi cũng bỏ xuống được, mối quan hệ này cô gật đầu là tín đồ ra đi nhưng trước lúc chuyện đó xẩy ra cô cần thủ thỉ một lần ví dụ với nhau. Không cần chỉ một thỏi son cô lại quyết định buông tay Long Tề mà cô thấy bạn dạng thân ở bên hắn chỉ có xúc cảm an ủi chứ chưa phải yêu, cô nghĩ chỉ cần bạn dạng thân nỗ lực theo năm tháng sẽ sở hữu tình cảm với hắn nhưng mà nó chỉ có không ít hơn là cảm xúc an toàn, giờ đồng hồ mất đi cảm hứng đó cũng đều có nghĩa cô không đề nghị cố chấp mặt ắn có tác dụng gì. Còn một vấn đề cô phải chấp thuận trải qua không ít thăng trầm và tình yêu trước kia giác quan của cô ấy rất nhạy chỉ cần cô có đón nhận nó ko thôi. Vẫn như mỗi lúc Thiên Châu nấu cơm trắng canh chờ Long Tề về ăn, nhưng chờ mãi hắn vẫn chưa xuất hiện thêm thức ăn uống trên bàn sẽ nguội từ bỏ lâu, cô luôn luôn làm tròn bổn phận của bản thân mình như cố kỉnh chỉ bao gồm hắn là không. Dọn dẹp đống thức ăn tự bản thân bày ra cô thấy gồm chút chạnh lòng, giả dụ cô sớm gật đầu đồng ý thì đâu có như bây giờ, cứ coi như quãng thời gian qua là vấn đề cô bù đắp cho 5 năm hắn đối xử giỏi với cô. Khi trong trái tim mọi trang bị được thông tỏ Thiên Châu trèo lên nệm cô chợp mắt chìm vào giấc ngủ, buổi sáng tỉnh dậy vẫn chưa thấy bóng hình Long Tề đâu, tính nhẩm chu kỳ hắn ko về đơn vị ngủ khoảng chừng cả tháng trời gộp lại quá, sừng trên đầu cô không biết đo ra được bao nhiêu mét rồi. Thiên Châu cầm điện thoại thông minh lên nhấn vào cuộc gọi tên Long Tề sống đầu tiên, bấy giờ cô new phát hiện tại thêm một vấn đề là tất cả mọi vấn đề của cô chỉ gói gọn gàng trong cái brand name người đàn ông đó, cô tự bản thân thu hẹp quan hệ của phiên bản thân lại nhằm rồi nhận lại được gì đây? "Em gọi anh có chuyện gì không?" tiếng nói của Long Tề sống đầu dây vị trí kia vang lên. Long Tề chưa lúc nào hỏi cô câu đó, đúng là con người thay đổi lời nói cũng sẽ biến đổi theo. Cô thay đổi thật sâu tiếng nói cất lên đầy bình thản: "Anh về công ty đi. Bọn họ cần nói chuyện." "Giờ anh đang làm việc, có gì về tối anh về nói sau." "Tối? về tối anh gồm về không? Em ko nói không phải không biết nhưng mà tới nấc này rồi em tất yêu không nói. Anh về đi, họ nói chuyện một lần cho xong." Long Tề lặng ngắt cô nói thêm 1 câu: "Em cho công ty chạm mặt anh cũng được nếu đó là điều anh muốn." Như nhận thức được điều gì đấy Long Tề nhanh chóng nói ngay lúc cô xong lời: "Có chuyện gì để anh về nhà, doanh nghiệp là cái chợ mang đến em muốn làm gì thì làm à." Đợi Long Tề về cô sắp xếp hành lý cho vào va li mang ra phòng khách thì hắn cũng tắt hộp động cơ xe để chân vào nhà, nhận thấy chiếc va li vào tay cô hắn gầm lên: "Cô ở nhà rảnh quá hay sao mà điện thoại tư vấn tôi về tiếng này? Còn nữa mẫu va li trong tay cô là sao? Đừng nói với tôi là cô giận chuyện buổi tối qua tôi không về đơn vị đấy, cô béo rồi ko phải trẻ con nữa mà lại hờn dỗi làm cho mất công việc của tôi." Đối cùng với những câu hỏi và lời nói của Long Tề danh cho bạn Thiên Châu vẫn tỏ ra bình tĩnh một biện pháp lạ thường, kiên cố đó là bộc lộ của sự buông tay cũng nên. Cô ngồi xuống cất tiếng nói nhẹ tênh: "Túi áo anh bao gồm thỏi son bắt đầu của thiếu phụ đã được sử dụng. Anh nói xem tôi buộc phải hiểu chuyện này cố nào đây?" Trong đôi mắt của Long Tề thoáng lộ diện sự tá hỏa như bị người khác phát hiện tại ra kín của hắn, tuy vậy hắn lập cập khắc phục sắc mặt trở về như vốn có, lời nói ra đầy mang dối: "Thỏi son sao? Anh tưởng chuyện gì khổng lồ tát lắm, em biết nhưng anh đề xuất tiếp hết sức nhiều đối tác trong đó gồm cả nữ. Gồm thể cô nàng nào đó hy vọng đùa giỡn anh chút thôi, em đừng để tâm." Nghe hồ hết lời gian giảo của hắn Thiên Châu mới nhận ra bộ mặt thật của hắn trường đoản cú trước mang lại giờ được bít giấu kỹ càng, lời nói qua kia phần làm sao bỉ ổi hơn. Cô cong song môi của chính mình lên sinh sản thành một nụ cười khinh miệt: "Tôi nói ko để chổ chính giữa là đã nói dối cơ mà nói để tâm cũng ko phải. Tôi chỉ thấy mình vô duyên vô cớ bị gặm sừng lên đầu thôi. Long Tề này, họ hiểu nhau thừa rõ rồi lật bài xích ngửa đi." Đúng là họ hiểu nhau thừa rõ chính vì vậy nói việc nói dối là gần như không tồn tại khả năng, tuy thế hắn dành cảm xúc cho cô nàng trước mặt chưa phải ngày một ngày hai nhưng cả đoạn đường dài, hắn bắt buộc để cô xa lánh hắn dù duy nhất khoảnh khắc, điều hắn không ngờ tới là thỏi son của ả người thương kia mang lại vào bâu áo hắn cơ mà hắn không hay là không biết. Long Tề như chẳng gọi chuyện gì, hắn dùng bản mặt không có tội hỏi: "Bài ngửa gì? Em nói chuyện gì anh thiếu hiểu biết gì cả? Như em nói họ thật sự hiểu nhau vượt rõ cần em chỉ việc nhìn vào đôi mắt anh là biết anh không có cắm sừng em. Em m nên tin anh chứ, Châu." Nụ mỉm cười của Thiên Châu gửi thành chua xót, người bầy ông đứng kia trong đôi mắt từng rất thật tâm khi nói với cô giờ đồng hồ cũng là hai con mắt đó, nhưng bên trong đó chỉ với lại các tia lửa của sự lừa dối, cô gắng tìm kiếm chút hi vọng từ đôi mắt đó một ít thật lòng thôi ở đầu cuối hi vọng bé dại nhoi ấy bị dập tắt trả toàn, đồng nghĩa tương quan với bài toán chuyện cả bầy họ cấp thiết cứu vãn được nữa. "Anh biết được những gì không? làm thằng bầy ông bao gồm làm tất cả nhận nhưng lại anh lại chẳng bao gồm điều cơ bản đó. Tôi tự hỏi bé người trước đây của anh đi đâu rồi? Long Tề tôi từng quen biết có còn không?" Cô tất cả thể đồng ý không tra cứu vớt việc ông chồng sắp cưới cắn sừng cô một lần, nhưng vậy nào đi chăng nữa cô hoàn toàn không thể gật đầu đồng ý được vấn đề người lũ ông đang đi thuộc cô suốt chặng đường còn lại luôn tìm giải pháp nói dối, với cô một lúc đã gật đầu đồng ý sống phổ biến cùng nhau dù có chuyện gì rồi cũng sẽ chia sẻ thật lòng cùng nhau dù một trong các hai tín đồ có làm cái gi sai, người sót lại sẽ coi xét gồm nên tha trang bị cho đối thủ hay không. Người đàn ông này sẽ không làm được điều ấy!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.