CUỘC ĐỜI CÓ MẤY LẦN 10 NĂM, CUỘC ĐỜI NÀY CÓ ĐƯỢC MẤY LẦN MƯỜI NĂM

TTO - Mười năm sau ngày tốt nghiệp phổ thông, Haruto, Junpei và Shunta nhìn lại hành trình dài theo đuổi đam mê của mình với tất cả cung bậc hạnh phúc và đắng cay.



Trong bộ phim truyền hình Nhật Life"s Punchline (Vở hài kịch cuộc đời), ba người bạn từ thời trung học đi đến đoạn cuối của mơ mộng và chấp nhận hiện thực phũ phàng rằng họ không tài năng như họ vốn nghĩ.

Bạn đang xem: Cuộc đời có mấy lần 10 năm

Đại học không làcon đường hạnh phúc duy nhất

Một lần tình cờ, để gây ấn tượng với cô bạn học cùng lớp, Junpei đã rủ Haruto lập một nhóm hài, trình diễn trong hội diễn văn nghệ trường. Từ "động cơ" không mấy trong sáng này, cả hai sau đó đã dấn bước trên con đường trở thành nghệ sĩ hài. Dọc đường, họ kết nạp thêm cậu bạn vốn là cựu "game thủ" có tiếng, người chơi điện tử để thi đấu kiếm tiền.

Cùng nhau, họ trở thành "ba chàng ngự lâm" chinh chiến trên khắp các sân khấu hài... chỉ loe hoe vài khán giả. Nhưng trong số những khán giả ít ỏi đó, vẫn có một người hâm mộ họ thật sự.

Nhưng chỉ một người hâm mộ thôi chưa đủ. Cả ba nhận ra đến lúc mình phải dừng lại, đi tiếp trên đường đời theo một cách khác. Họ quyết định giải thể nhóm hài.

Tình cờ, tôi xem bộ phim này vào thời điểm các bạn học sinh Việt Nam vừa hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp phổ thông. Các cậu chàng trong phim Vở hài kịch cuộc đời cũng đối diện với thời điểm bước ngoặt khi họ quyết định không học đại học, hay có thể nói, họ không nhìn đại học như con đường hạnh phúc duy nhất trong đời.

Những bài họctrên đường đời

Mười năm, ba người bạn dọn vào ở chung trong một căn phòng chật hẹp. Mười năm họ làm đủ nghề vụn vặt, chân tay để trang trải cuộc sống. Mười năm, họ tập kịch ở công viên, diễn lót, cháy hết mình trên những sân khấu nhỏ thưa vắng khán giả. Và cũng mất mười năm để họ nhận ra không phải lúc nào kiên trì cũng gặt hái được thành công.

Đó là bài học mất mười năm kể từ ngày ra trường họ mới học xong. Trong chặng đường mười năm đó, họ còn gặp nhiều người và học nhiều điều. Học làm sao giữ gìn, bảo vệ mối tình trong sáng tuổi học trò. Học về tình thân, sự bao dung của gia đình, nơi mà những bậc phụ huynh tin vào lời hứa của con, chấp nhận cho họ dành ra mười năm để theo đuổi ước mơ mông lung.

Khó tìm được người xấu trong bộ phim chỉ vỏn vẹn mười tập này. Có niềm vui nho nhỏ, có nỗi buồn nho nhỏ, có những con người bé nhỏ sống, yêu, khát khao và khao khát đến dại khờ.

Ở đó có cô gái thành công trong sự nghiệp một cuộc đời nhân viên văn phòng, nhưng chính đời sống văn phòng đó làm cô tổn thương đến mức chấp nhận từ bỏ, chọn lấy công việc bưng bê ở quán cà phê. Rốt cuộc, cô lại tìm được niềm an ủi từ một nhóm hài kịch vô danh. Đó là người anh cả thành công, có công việc ổn định, vợ con hạnh phúc. Nhưng rồi lỡ sa vào đường dây đa cấp, anh mất hết mối quan hệ bạn bè, mất việc.

Bạn thấy đó, không phải chọn lựa một con đường thẳng thớm, một công việc ổn định thì chắc sẽ hạnh phúc hay an toàn. Bởi trong thế giới ngày càng bất an hiện nay, ổn định cũng chỉ là sự tạm bợ.

Trong mắt nhiều người, ba chàng diễn viên hài chỉ là những kẻ thất bại, hoài phí cuộc đời. Chính họ nhiều lúc cũng hoang mang. Họ đã dành hết cả tuổi trẻ đặt cược vào ước mơ này để rồi tay trắng hoàn tay trắng. Nhưng họ không hối hận, cũng không cúi đầu mặc cảm, bởi họ biết, mười năm qua là mười năm vui vẻ nhất, mười năm mà nếu sống lại thêm lần nữa, họ vẫn muốn trải nghiệm y như thế. Còn gì hơn sự mở lòng nhẹ nhàng trước những buồn vui của tháng năm?

Đời người có mấy lần mười năm? Câu nói chắc hẳn nhiều người từng nghe, nhất là sau khi Đen Vâu cho ra mắt bài hát Mười năm. Và khi ta đã trải qua vài lần mười năm, câu nói đó như cái vỗ vai khiến ta giật mình.


*
Bullet Train: Chuyến tàu viên đạn siêu tốc đầy tính giải trí

TTO - Rời bỏ hình tượng lịch lãm, quyến rũ, tài tử Brad Pitt "nghỉ ngơi" sau giải Oscar nam phụ bằng vai diễn hành động vui nhộn trong "Bullet Train". Phim giễu nhại, hài hước và đầy tính giải trí.

ttgdtxphuquoc.edu.vn - Cuộc đời không có nhiều lần 10 năm. Mỗi người phải tự chịu trách nhiệm với bất kỳ sự lựa chọn nào của bản thân. Bởi vì biết rằng mỗi quyết định khi còn ngây ngô đều khiến bạn phải tiếc nuối hay tự hào, cho nên tự nhủ với lòng mỗi ngày phải nỗ lực thật nhiều.

***

Một vài ngày trước, tôi được thêm vào một nhóm lớp 12. Trong đó có những người giờ tôi không còn nhớ tên, có những người tôi không còn chơi, mặc dù lúc trước rất thân, có những người tôi vô cùng ghét vì không thể nào hiểu nổi cách tư duy của họ và tất nhiên, không ngoại trừ cả những người tôi yêu thích vô cùng.

Mỗi một mảnh ghép trôi qua bỗng nhiên quay trở lại, rời rạc, như chính cách mà tôi đã đánh mất nó, từng ngày. Cuộc sống thật thú vị, khi tôi có thời gian lướt facebook nhiều người, tôi nhận ra tất cả đều đã không còn như trước nữa.

Có những người ngày xưa chỉ thích nhảy nhót, lười học, nhưng giờ đột nhiên trở thành một người siêu giỏi kiếm tiền.

Có những người ngày trước rất thích gây gổ đánh nhau, 10 năm không gặp, bỗng trở nên trưởng thành và dịu dàng đến lạ.

Xem thêm: Lịch Sử Giá Loa Bluetooth Mini Xc, Loa Bluetooth Mini Xc

Có những người tôi thần tượng, tiếng anh giỏi, lý tưởng lớn, dường như họ sống là để đi khắp địa cầu này khám phá, nhưng rồi qua một số nơi, họ cũng đã dừng chân.

Người có gia đình, người lại độc thân, mỗi một cá nhân vẫn mải miết sống với cuộc đời của họ.

*

Tôi bỗng nhiên cảm thấy, 10 năm thật ngắn, tưởng như một cái chớp mắt, đã quên hết những kí ức tươi đẹp mà mình trân trọng ngày nào.

Thế nhưng 10 năm cũng thật dài, quay đầu lại, hình như tất cả giận hờn ngày xưa chẳng còn ở trong lòng nữa.

Lại vẫn thấy ở đó, hình ảnh 4 đứa nhóc quây quần với nhau đọc truyện, cười với nhau như thời còn cấp 2 ngốc nghếch, dại khờ.

Lại vẫn thấy ở đó, một tập truyện ngắn mình tự viết, những câu chuyện tình yêu mới chớm, đọc trong giờ ra chơi cho mấy đứa bạn thuở cấp 3.

Lại vẫn thấy ở đó, ký ức chôn sâu ở một nơi, đụng đến thôi là ngập tràn hoài niệm.

Chẳng còn bảng xanh, áo trắng, nắng sân trường.

Chẳng còn lưu bút, giấy chuyền tay hay một người mình thầm thương mà không dám nói.

Chẳng còn một khoảng trời mùa hạ, râm ran tiếng ve kêu, phượng đỏ chập chờn như trái tim đầy nhiệt huyết.

Cứ thế, chầm chậm đổi thay.

*

Chúng tôi đã lớn lên, mỗi người chọn một cuộc sống riêng. Có người du học, có người lấy chồng ở nước ngoài, có người theo gia đình định cư ở trời Tây.

Con đường chúng tôi lựa chọn khác nhau, có khi hạnh phúc cũng khác nhau. Chẳng ai biết đối phương sướng khổ thế nào, đôi khi thoảng qua một lần cũng nảy sinh thứ khát khao, giá mà lúc ấy mình lựa chọn theo cách khác.

Cuộc đời không có nhiều lần 10 năm. Mỗi người phải tự chịu trách nhiệm với bất kỳ sự lựa chọn nào của bản thân. Bởi vì biết rằng mỗi quyết định khi còn ngây ngô đều khiến bạn phải tiếc nuối hay tự hào, cho nên tự nhủ với lòng mỗi ngày phải nỗ lực thật nhiều.

Cho dù không còn bất kỳ ai ở bên, bạn cũng phải chèo chống được qua tất thảy gió giông sấm chớp.

Chỉ cần biết, mình xứng đáng với những gì mỗi ngày mình đã bỏ ra. Chỉ cần biết xung quanh mình còn rất nhiều người yêu thương mình đến thế. Chỉ cần biết, hạnh phúc là nụ cười cảm ơn cuộc sống, có thể hiện hữu ở bất cứ nơi nào. Chỉ cần trái tim biết rộng mở, biết bao dung. Chỉ cần tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến, mãi giữ nguyên sự tươi trẻ trong lòng.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.